Tập thơ về nổi buồn cô đơn 2 – 4 câu (có thơ chữ Hán)

5/5 - (1 bình chọn)

Thơ cô đơn khắc họa tâm trạng của thi nhân, tìm kiếm sự đồng cảm nơi người đọc. Cuộc sống của con người sẽ không tránh khỏi những lúc thăng, trầm, buồn, vui, có lúc hạnh phúc tràn đầy nhưng đôi khi là nỗi cô đơn sâu thẳm.

Table of Contents

Thơ buồn về đêm cô đơn

Đêm là lúc con người sẽ rơi vào trạng thái cô đơn, buồn tủi với nhiều suy nghĩ trăn trở về cuộc sống hàng ngày. Do đó, có rất nhiều thơ về cô đơn buồn về đêm được sáng tác.

Đêm mưa buồn (Tác giả: Violet Hoa)

Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa

Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá

Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ

Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng

 

Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không?

Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước

Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước

Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau..

 

Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau

Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ

Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ

Trong tim này hình dáng đó em mang

 

Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng

Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi

Một ngày kia sẽ mang anh trở lại

Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu…

Nhiều bài thơ ngắn về Sài Gòn cũng nói được nỗi lòng của người sống nơi đây. Hoa lệ nhưng cô đơn, không ai thực sự tỏ rõ lòng mình.

Nhớ người xa (Tác giả: Chưa rõ)

Em vẫn biết yêu anh là khổ

Chẳng thể tìm bến đỗ bình yên

Bơi ta xa cách hai miền

Kho lòng mong được đoàn viên với người

Dù chờ đợi hai mươi năm nữa

Cũng chỉ là hai nửa song song

Thuyền kia trôi mãi theo dòng

Chiều buông nhạt nắng đành hong nỗi buồn

Đêm nức nở lệ tuôn ướt gối

Nhớ vòng tay nóng hổi hôm nào

Lòng này cháy bỏng khát khao

Nụ hôn nồng ấm ngọt ngào lúc xưa

Kỷ niệm cũ như vừa trỗi dậy

Khiên tim khờ bỗng thấy nhói đau

Để cho tâm khảm nhĩ nhàu

Ai người thấu hiểu trầu cau lỡ mùa

Đời nếm trải cay chua mặn đắng

Thèm phút giây bình lặng êm đềm

Xa người nỗi nhớ dài thêm

Khuya nay thao thức bên thềm nhớ anh.

Đôi ngả chia ly (Tác giả: Huy Cường)

Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ

Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau

Mấy thu qua mái tóc đã thay màu

Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

 

Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt

Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông

Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng

Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.

 

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi

Mơ người xa vừa trở lại bên mình

Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh

Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

 

Đành ôm trọn những nồng nàn da diết

Để đường đời mải miết bước mình tôi

Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi

Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

 

Ở nơi đó hãy cố vui người nhé

Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương

Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường

Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.

Thì thầm đêm khuya(Tác giả: Hoài Thu Nông)

Đêm khuya rồi thôi mình ngủ đi anh

Đừng nói nữa những chuyện xưa đã cũ

Hay lo về chuyện ngày mai mới mẻ

Làm thế nào cho cuộc sống khá lên

 

Không còn phải vợ chia hai ngả

Người ở nhà, người hành lý ra đi

Đã nửa đời anh phiêu bạt muôn nơi

Vì nghiệp nghèo còn đeo anh chưa dứt

 

Em làm vợ nhưng chẳng giúp được chi

Nghĩ mà tủi cái thân mình ốm yếu

Làm cho anh thêm gánh nặng đôi vai

Để ngày đêm phải miệt mài lao động

 

Càng nghĩ lòng càng thương anh biết mấy

Suốt cuộc đời lam lũ bởi vợ con

Nhưng anh vẫn chưa một lần than khổ

Chỉ em buồn thương chồng lệ trào dâng

 

Đêm khuya rồi thôi hãy ngủ đi anh

Chuyện tương lai cứ dần dần ta tính

Rồi một ngày trời xanh kia thấu hiểu

Cho chúng mình không còn khổ nhé anh.

Trong các bài thơ ngôn tình về tình yêu, nỗi buồn và cảm xúc của các nhân vật dường như được thi vị và cường điều hơn. Trong khi đó, thơ cô đơn trữ tình sẽ sử dụng câu từ gần gũi, đi sâu vào lòng người.

Mưa nửa đêm (Tác giả: Thanh Trần)

Nửa đêm trăng khuyết u buồn

Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ

Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ

Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời

 

Mong cho mau tạnh mưa rơi

Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu

Gió đưa mây thổi về đâu

Để mây đơn lẻ đêm thâu não nề

 

Giờ đây lẻ bóng đi về

Người ta hạnh phúc gần kề bên ai

Vẫn nghe thổn thức bên tai

Em về bên ấy… ngày mai anh à

 

Trong đêm mơ ánh trăng ngà

Cũng là ngày đó… em xa anh rồi.

thơ buồn cô đơn
Hình ảnh cô đơn giữa thế giới bao la rộng lớn

Thơ cô đơn 2 câu

Đây những câu thơ ngắn, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận và thấu hiểu được tâm trạng của tác giả. Mỗi câu thơ The Poet tổng hợp là một nỗi niềm riêng của tác giả chất chứa trong lòng.

  1. Nhẹ nhàng áo mỏng bay theo gió

Phủ sóng hồn anh nỗi nhớ nhung.

  1. Biển cứ cậy mình dài rộng thế

Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn.

  1. Chân cứ bước theo nhịp hồn cứ động

Em là em anh đợi khắp nẻo đường.

  1. Buồn vô lý lại càng vô lý

Lấy ơ hờ thưa chuyện với cô đơn.

  1. Trái tim lại thắt câu thề

Bài thơ tội lại nhớ về người dưng.

  1. Đôi khi lỡ hẹn một giờ

Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.

  1. Ta mang cả tình yêu chân thật nhất

Trao cho người để đổi một niềm đau.

  1. Mượn tiếng cười che giấu những niềm đau

Đêm gối mộng ai sầu ai nhỏ lệ.

  1. Một mình thẫn thẫn thờ thờ

Một mình ngẩn ngẩn ngơ ngơ nhớ nàng.

  1. Hạnh phúc nào cũng chan hòa mật đắng

Cố tìm quên mà gợi nhớ suốt đời.

  1. Em thấy gì khi buổi chiều lạc lõng

Đôi vai gầy không cõng hết cô đơn.

  1. Nắng không về nữa, thế là mưa bay

Tớ không chờ nữa, thế là buông tay.

  1. Tim em tìm hết cuộc đời

Mà sao em cứ để tôi mãi tìm.

  1. Trái tim còn chút lửa hồng

Cũng xin ơn cảm mênh mông tặng người.

  1. Cuộc sống không tình yêu

Như vườn hồng không ánh nắng.

  1. Tôi đi tìm cái nửa của tôi

sao tìm mãi đến giờ không thấy

  1. Thà là độc thân sáng giá

Còn hơn tin vào những lời dối trá khi yêu.

  1. Muốn xin một chút thật tình

Ấy mà đổi lại chỉ toàn lặng thinh.

  1. Mười ngón tay không ôm nổi muộn phiền

Em đừng buồn, em đáng được bình yên.

  1. Hồn em là hoa cỏ may

Một chiều cả gió bám đầy áo anh.

Thơ chữ hán về sự cô đơn

Bên cạnh thể thơ đa dạng như thơ 4 chữ, tự do, 7 chữ,… còn có thơ chữ hán về sự cô đơn được nhiều tác giả lựa chọn. Thơ chữ hán rất khó để làm, đa số thơ về chữ hán đều là những người am hiểu và có tài năng thi ca xuất sắc.

Ngọc lâu xuân (Tác giả: Xuân Hận)

Dịch thơ:

Liễu xanh cỏ ngát hương ngoài lộ

Tuổi trẻ ra đi đâu có khó

Trên lầu trằn trọc suốt năm canh

Ly biệt tháng ba hoa ướt rũ

Vô tình nào khổ tựa đa tình

Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ

Chân trời mặt đất còn chia ngăn

Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ.

Hoa phi hoa (Tác giả: Bạch Cư Dị)

Dịch thơ:

Hoa chẳng phải hoa, sương cũng chẳng,

Đem nửa đêm rồi, trời đã sáng

Đến như xuân mộng chẳng bao lâu,

Đi như mây sớm không tăm dạng.

Thu phong từ (Tác giả: Lý bạch)

Dịch thơ:

Gió thu thanh

Trăng thu sáng

Lá rơi lúc tụ lúc tán

Quạ lạnh đang đậu bỗng rùng mình

Nhớ nhau không biết ngày nào mới gặp?

Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.

Giữa xuân ở ruộng vườn (Tác giả: Vương Duy)

Dịch thơ:

Xuân cưu kêu mái nhà

Hạnh trắng vườn đơm hoa

Rìu chặt cành xa vướng

Cuốc khai mạch suối ra

Én về hay tổ cũ

Lịch mới người xem qua

Rót rượu mà chua uống

Nghĩ thương người chốn xa.

Hồng đậu từ (Tác giả: Tào Tuyết Cần)

Dịch thơ:

Còn chảy mãi lệ tương tư thẫm đỏ

Hoa, liễu buồn thôi nở chốn lầu son

Không yên giấc, mưa gió ngoài song cửa

Sầu với sầu, tìm đến cuối hoàng hôn

Nuốt chẳng trôi, những lời vàng tiếng ngọc

Gương sáng soi khuôn mặt đã hao gầy

Mày chau lại, mong canh thâu chóng hết

Chao ôi!

Non xanh thấp thoáng không ngăn được

Nước biếc mênh mông trôi chẳng dừng.

Tương tư khúc (Tác giả: Đới Thúc Luân)

Dịch thơ:

Mảnh trăng thanh lầu cao che khuất

Lòng đau vì xa cách nhiều năm

Tiếng tiêu điệu sáo lặng im

Một mình buồn bã ngóng nhìn phương xa

Bên chân trời chim bay cá lặn

Mòn mỏi vì âm tín không về

Chiếc chăn hờn oán não nề

Kim thoa bẻ gãy lời thề còn đâu

Giếng nước sâu mà giây thì ngắn

Xiêm y buồn người chẳng điểm trang

Dùng dao chém nước nước liền

Kéo kia cắt đứt mối tình được không?

Theo dòng nước loạn hồng trôi mãi

Tấm tình em một phiến vì chàng

Xin làm mấy núi Vu Sơn

Nhập sâu vào cõi mộng hồn người thương.

thơ cô đơn
Tâm trạng cô đơn, tiêu cực thường làm cho bản thân trở nên buồn hơn

Giang biên liễu (Tác giả: Ung Dụ Chi)

Dịch thơ:

Bên đê cổ tha thướt

Liễu như vòm khói xanh

Giá mà tơ chẳng đứt

Giữ lấy buộc thuyền anh.

Thơ cô đơn buồn

Khi buồn con người rất dễ cảm thấy cô đơn, buồn tủi, bản thân mình trở nên nhỏ bé giữa thế giới bao la, rộng lớn. Thơ buồn cô đơn thể hiện rõ tâm trạng của mỗi tác giả.

Phố buồn cô đơn (Tác giả: Chưa rõ)

Giờ đã trở mùa… em ở đâu?

Để anh tan nát trong cõi sầu

Cafe một mình anh đơn độc

Phố vắng, đêm buồn… nhớ thương nhau.

 

Đông đã sang rồi đông đã sang

Phố buồn mình anh bước lang thang

Đường đời lắm nẻo đầy sương gió

Kiếp làm người còn phải gian nan.

 

Mùa noel nào ta có em

Tình vẫn ngọt ngào sao nỡ quên?

Bên nhau rồi để xa nhau mãi

Bồi hồi trong nỗi nhớ dịu êm.

 

Từ mùa đông ấy anh ra đi

Giọt sầu ai khóc buổi chia ly?

Hoàng hôn màu tím loài hoa biển

Cũng gục đầu cho mối tình si.

Một mình (Tác giả: Hạnh Ngọc)

Đêm đã khuya sao ta còn thao thức

Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng

Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ

Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh.

 

Ta thức dậy một mình ra sân đứng

Nhìn anh trăng vằn vặt sáng trong đêm

Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức

Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình.

 

Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm

Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng

Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm

Mong vòng tay ấm áp đến bên đời.

 

Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận

Có một mình mới thấy nhớ mong ai

Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé

Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.

Trong thơ Trung Quốc cũng có những bài thơ buồn, cô đơn, man mác. The Poet đã tổng hợp để bạn dễ dàng theo dõi và cảm nhận.

Kẻ hành khất cô đơn (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Cứ lang thang giữa dòng đời tất bật

Ta mãi là kẻ hành khất cô đơn

Mặc người đời luôn tính toán thiệt hơn

Ta ăn mày thuở vàng son dĩ vãng.

 

Vẫn như trước cứ dại khờ lãng mạn

Sống hết tình vì bè bạn ngày xưa

Ta vô tư luôn yêu nắng thích mưa

Như cậu bé ngây thơ vừa mới lớn.

 

Ta mãi yêu ánh bình minh buổi sớm

Khi chiều tàn lại thích đón hoàng hôn

Không ganh ghét ta chẳng biết giận hờn

Thích khám phá nơi thâm sơn cùng cốc.

 

Có những người chê ta là thằng ngốc

Một kẻ gàn sống cô độc dở hơi

Không sao đâu ta vẫn cứ yêu đời

Yêu hết thảy con người nơi nhân thế.

 

Ai không thích ta, thôi đành mặc kệ

Chỉ mong cuộc đời dâu bể an vui

Chốn giang hồ mình ta cứ ngược xuôi

Miễn sao luôn nở nụ cười như ý.

Mình tôi lang thang trên phố (Tác giả: Chưa rõ)

Có những chiều như buổi chiều nay

Tôi một mình lang thang trên phố

Cô đơn buồn giữa dòng người hối hả

Phố thì đông sao vẫn thấy lẻ loi…

Có khi nào, anh chợt nhớ đến tôi?

Nhớ cô bé, nhớ một người xa lạ

Trong trẻo qua khiến lòng oi ả

Chút muộn phiền… xin gửi lại… phố đông

Ai chợt qua, có phải là anh không?

Sao giống quá, hình như không giống

Niềm vui chợt đến bỗng trở thành bọt sóng

Mắt ai nhìn đăm đắm phía không anh

Tôi vẫn đi trên phố một mình

Người vẫn đông và phố thì ồn ả

Chỉ thiếu anh và thế là tất cả

Biến hồn tôi thành cát bụi hư không.

Cô đơn lối anh về (Tác giả: Tùng Trần)

Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ

Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng

Khi đường đời ta chẳng thể bước chung

Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá.

 

Anh không trách người thay lòng đổi dạ

Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay

Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài

Chẳng biết đâu là tháng ngày hy vọng.

 

Mất em rồi anh về đường lẻ bóng

Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ

Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ

Trên khóe mi vật vờ bao kỷ niệm.

 

Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm

Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi

Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi

Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.

Lúc cô đơn (Tác giả: Nhà Kim)

Lúc cô đơn mang nỗi đau chì chiết

Chợt âm thầm thấy hối tiếc khôn nguôi

Nhưng giờ đây hạnh phúc đã xa rồi

Theo gió mây về phương trời xa thẳm.

 

Lúc cô đơn chợt bờ môi ướt đẫm

Giận chính mình sao chẳng nắm chặt tay

Để mất rồi lòng mới biết mới hay

Theo thời gian u hoài trong tiếc nuối.

 

Lúc cô đơn mắt ngóng trông mòn mỏi

Nhưng muộn màng lòng khắc khoải chênh chao

Biết tìm đâu hạnh phúc tháng năm nào

Khi tất cả phôi pha vào sương gió.

 

Lúc cô đơn nhớ về ngày xưa đó

Nơi đã từng cũng có một tình yêu.

Thơ 4 câu về sự cô đơn

Thể thơ 4 câu luôn được nhiều tác giả lựa chọn khi sáng tác. Đặc biệt là khi sáng tác thơ về cô đơn, buồn. Câu văn ngắn gọn, súc tích dễ đi vào lòng người.

Rời bỏ (Tác giả: Chưa rõ)

Thế là người lặng lẽ bỏ tôi đi

Không hờn trách không nói lời ly biệt

Người lặng lẽ đi rồi tôi đâu biết

Để nơi này thương nhớ một mình tôi.

Thu chờ (Tác giả: Chưa rõ)

Anh đi mấy độ thu tàn

Mấy thu chiếc lá vẫn vàng chờ anh

Thế rồi ngày tháng qua nhanh

Mùa thu lại đến thâu canh thu chờ.

Ước (Tác giả: Chưa rõ)

Ước một lần và xin cho mãi mãi

Được hóa thân thành kiếp cá trọn đời

Để lặn sâu muôn trùng dưới đáy biển

Trao kỷ niệm sâu thẳm đáy đại dương.

Cảm thấy chạnh lòng (Tác giả: Chưa rõ)

Đứng trước biển chạnh lòng thương nhớ cát

Nhớ vô cùng lại khao khát vô biên

Sóng là ai mà vô cùng dào dạt

Suốt một đời hạt cát vẫn cô đơn.

thơ cô đơn 4 câu
Cuộc sống cô đơn chưa bao giờ là thoải mái, vui vẻ

Thất tình (Tác giả: Chưa rõ)

Nay tình mình đã cách biệt người ơi

Hình dáng ấy tôi nào đâu quên được

Bóng dáng ấy đêm ngày tôi mơ ước

Hãy quay về mình hạnh phúc em nha.

Vương vấn người thương (Tác giả: Chưa rõ)

Về đâu mái tóc người thương

Để anh vươn vấn giữa đường tình duyên

Ngày nào hai đứa hàn huyên

Giờ sao lẻ bóng con thuyền lênh đênh.

Kỷ niệm ở lại (Tác giả: Chưa rõ)

Lòng buồn, tình vẫn còn vương

Bao nhiêu kỷ niệm, đêm trường ta trao

Những lời hứa ước với nhau

Sao đành quên hết, để đau… một đời.

Xin em đừng (Tác giả: Chưa rõ)

Xin em đừng về mỗi giấc chiêm bao

Đừng làm anh thêm nghẹn ngào nỗi nhớ

Khi tình yêu đã đến hồi dang dở

Vết thương lòng chạm nửa chỉ thêm đau…

Thờ tình buồn cô đơn

Khi tình yêu rơi vào bế tắc, chia ly sẽ làm cho con người trở nên buồn bã, chán chường và cô đơn. Do đó, có rất nhiều bài thơ tình về cô đơn được tác giả ghi lại. Mỗi bài thơ là một tâm trạng, cảm xúc khác nhau.

Không khóc được (Tác giả: Thiên Gia Bảo)

Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi

Khóc để quên… để muôn đời thôi nhớ

Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ

Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng…

Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng

Sẽ khó như ai… chưa từng biết khóc

Để con yêu đương về thôi mệt nhọc

Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần…

Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần

Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ

Để trái tim lại ngập tràn hoa nở

Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu…

Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu

Anh muốn thét lên những điều thầm kín

Đã từ lâu cố chôn vụi bịn rịn

Trong khoảng đau thương giấu diếm riêng mình…

Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh

Phải cố làm như vô tình băng giá

Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ

Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn…

Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn

Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt

Còn gì đâu giữa dòng đời được mất

Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen…

Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền

Một lần đau thoát ra miền tươi sáng

Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng

Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.

Thất tình (Tác giả: Tài Nguyễn)

Tưởng rằng hai đứa chung tình

Không ngờ nay đã một mình lẻ loi

Đêm về một bóng đơn côi

Nằm trong hoang lạnh sao đời buồn ghê.

 

Ngày xưa thì có em về

Bây giờ một bóng tái tê cả lòng

Cuộc tình sao thật long đong

Để giờ ta phải ôm lòng đớn đau.

 

Sao mà em vội đi mau

Bỏ anh ở lại ôm đau cuộc tình

Thôi đành chịu sống một mình

Giữ theo kỷ niệm khi tình đã xa.

 

Em giờ đi với người ta

Còn anh nay đã hóa ra thất tình

Xin em đừng nhắc chuyện mình

Chẳng còn gì nữa cho tình đớn đau.

Chàng trai thất tình (Tác giả: Huỳnh Lâm Phong)

Em chẳng cần gì ngoài anh

Em chẳng ham muốn lợi danh tiền bạc

Yêu anh dù có nghèo mạc

Cho dù sống ở sa mạc khô khan

Cùng anh vượt hết gian nan

Lòng em cũng không trách than mệt mỏi

Yêu anh lòng không thay đổi

Dù cho cuộc sống trôi nổi trên sông

Để rồi tôi mãi nhớ mong

Tin chắc rằng em sẽ không phản bội

Có lẽ tôi quá mừng vội

Cảm xúc nhất thời vì tội nghiệp tôi

Lời nói câu hứa thế thôi

Như một cơn gió mây trôi xa mờ

Ngày ngày em cứ hững hờ

Bỏ tôi mong nhớ đợi chờ nơi đây

Bây giờ em đã đổi thay

Quên hết lời hứa đắm say hôm nào.

Vì anh lỗi hẹn (Tác giả: Hạnh Ngọc)

Anh lỗi hẹn và ra đi mãi mãi

Để nơi này còn lại mỗi mình em

Bên sông buồn lục bình nặng niềm riêng

Theo dòng nước dập dềnh trôi xuôi ngược

Em bên đời cô vững vàng tiếp bước

Vắng xa rồi nào trách được ai đây?

Em gượng cười trong thương nhớ hao gầy

Vờ mạnh mẽ cho qua ngày đoạn tháng

Anh biết chăng khi bình minh tỏ dạng

Lúc hoàng hôn em trống vắng đơn côi

Nơi thềm xưa sương đầm ướt trêu người

Trăng chếch bóng hững hờ soi bậu cửa?

Vắng xa anh em còn đây lời hứa

Giữ nơi lòng nhen lửa ấm con tim

Trong gió lùa, mưa rả rích trong đêm

Nghe thắt dạ giữa mênh mông xa vắng

Anh xa rồi em thành người trầm lặng

Phô đông người em lạc lõng, cô đơn

Lòng dặn lòng không được trách, dỗi, hờn

Bơi nghịch cảnh thiệt hơn đành cam chịu.

Buồn chiều mưa (Tác giả: Chưa rõ)

Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt

Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu

Anh ướt đẫm, con em thì run rẩy

Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau

Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu

Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé

Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ

Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài

Trái tim anh vẫn mang bóng một người

Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ

Em muốn giận, muốn hơn, mà không thể

Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…

Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên

Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy

Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy

Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…

Em sẽ phải làm gì để có được anh?

Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể

Dù trước anh em chỉ là cô bé

Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ

Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô

Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo

Nước vẫn chảy, em van em khờ khạo

Vẫn đang mang chút nắng ảo trong đời.

Ta với ta (Tác giả: Tuyết Trang)

Tím ngắt hoàng hôn rơi trên sông

Đò ngang lờ lững bóng xuôi dòng

Chạnh lòng thương nhớ! Người xa xứ

Khắc khoải hồn tôi, mong nhớ mong!

 

Bèo dạt về đâu, mây lang thang?
Cô đơn lẻ bóng mảnh trăng vàng

Người ơi! Quê cũ buồn hiu hắt

Khắc khoải chờ người, thương miên man.

 

Hiên vắng đàn khuya ta với ta!

Nỗi niềm vò võ nơi phương xa!

Ngắm trăng mơ thấy người thương ấy

Hương sứ, mờ sương thật đậm đà.

 

Người hỡi, người ơi! Đêm dần trôi

Mơ về phương ấy, nhớ khôn nguôi!

Thương mảnh trăng gây trên bến cũ

Nửa còn phiêu bạt nơi xa xôi.

thơ cô đơn chữ hán
Một mình độc bước trên con đường đời dài thăm thẳm

Lời kết

Tổng hợp thơ cô đơn để thấy tâm trạng của con người cũng sẽ có những lúc yếu đuối, buồn bã và tiêu cực. Từ đó có cái nhìn khác khi tâm trạng cô đơn, buồn tủi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *